Tạ Quân Từ vừa ngước mắt lên, liền thấy ở góc đường phía trước có một con chó tạp mao cao khoảng đến đầu gối người lớn đi ngang qua, đang lục lọi rác trong một góc.
Hơi thở hắn khẽ ngưng lại, con chó đó liền ngã xuống đất kêu thảm, như thể bị một con mãnh thú vô hình vồ lấy. Lực lượng của hắn được nới lỏng, nó lập tức cà nhắc bỏ chạy, trong nháy mắt biến mất không thấy.
“Niệm Thanh, không sao đâu.” Tạ Quân Từ cúi đầu, hắn dịu giọng nói: “Con chó chạy mất rồi.”
Cô bé lúc này mới run rẩy ngẩng đầu lên từ trong lòng hắn, hàng mi cô bé ướt đẫm, thần sắc sợ hãi, trong con ngươi mờ mịt hơi nước, rõ ràng là đã thật sự bị dọa sợ.
Ngu Niệm Thanh vốn không sợ chó, thậm chí còn rất thích động vật.
Nhưng từ sau khi bị bóng đè trong cơn hôn mê nửa mê nửa tỉnh đáng sợ đó, gặp vô số ác mộng về việc Ngu Tùng Trạch bị sói ăn thịt, bây giờ lại một lần nữa nhìn thấy chó, liền sợ hãi từ tận trong xương tủy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play