“Vốn định ban ngày hôm nay sẽ đến thăm đứa trẻ, ai ngờ nửa đêm lại xảy ra chuyện như vậy?” Ngộ Minh chắp tay trước ngực: “Nguyện hai vị thuận buồm xuôi gió.”
Sau khi rời khỏi khách điếm, Ngộ Minh đứng trên phố ngẩng đầu, nhìn về phía căn phòng mà Tạ Quân Từ và Ngu Niệm Thanh đang ở, không khỏi khẽ thở dài một tiếng.
Thực ra, hắn và Tạ Quân Từ đều đã ngầm giữ im lặng về cùng một chuyện.
Thanh Châu Vực tuy đối với phàm nhân mà nói lộ trình có hơi xa, từ đây cần phải đi mất nửa tháng mới có thể đến.
Nhưng với tu vi của Tạ Quân Từ, chỉ cần dỗ Niệm Thanh ngủ một giấc, cô bé còn chưa ngủ dậy họ đã đến nơi, cần gì phải tốn công xem những cuốn sách chăm sóc trẻ con đó chứ?
Ngộ Minh không vạch trần. Tạ Quân Từ không giống thái độ của một người đang vội vã muốn vứt bỏ gánh nặng để đi làm chuyện của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play