Tạ Quân Từ đi rồi, Niệm Thanh ôm chăn, làm thế nào cũng không ngủ được.
Đây là lần đầu tiên từ khi sinh ra cô bé phải ngủ một mình vào buổi tối, trước đây đều là Ngu Tùng Trạch ôm cô bé.
Niệm Thanh dựa vào góc giường, sống mũi cay xè, nước mắt lại tí tách rơi xuống.
Tạ Quân Từ ở bên ngoài nghe thấy tiếng thở của cô bé không đúng, vừa đi vào, liền thấy cô bé một mình đáng thương mà khóc, những chuỗi nước mắt đã làm ướt đẫm cả chăn, mà đến một tiếng cũng không phát ra.
Hắn đưa tay bế cô bé lên, lại không biết phải dỗ cô bé vui lên như thế nào, chỉ có thể bất lực hỏi: “Sao vậy?”
Niệm Thanh tuổi còn nhỏ không hiểu rõ ý nghĩa của sự sợ hãi và nhớ nhung, cô bé chỉ cảm thấy rất khó chịu, nhưng lại không nói nên lời đó là gì, chỉ có thể nức nở nói: “Đói bụng ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT