“Tông chủ có một trái tim son, ân oán phân minh. Giao xá đệ cho tông chủ, Thanh Vận rất yên tâm.” Tạ Thanh Vận cúi thấp người, hắn nói nhỏ: "Tiên đoán nói người thức tỉnh Diêm La chi lực thiên tính tà ác, nhưng ta và Quân Từ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, con người đệ ấy ta rõ nhất. Ta không tin tiên đoán, cầu tông chủ cũng đừng tin.”
Tề Yếm Thù không kiên nhẫn mà lạnh lùng nói: “Nó thiện hay ác thì liên quan gì đến bản tôn? Bản tôn ngược lại còn mong tiên đoán trở thành sự thật, để nó làm loạn cái Tu Tiên giới này cho ra trò. Xem trạng thái của nó trong khoảng thời gian này, cũng sắp rồi đấy.”
“Tiên sơn Kiếm Trủng có một thanh hung kiếm, đã hỗn loạn quanh mình mấy năm.” Thiếu niên dường như không nghe thấy những lời lạnh lùng, sắc bén của nam nhân, hắn vẫn cúi đầu nói: "Thanh kiếm đó tên là Huyết Huyền, cần dùng hồn phách của ác nhân để trấn áp kiếm linh của nó, có lẽ thích hợp với xá đệ.”
“Hay lắm, thì ra ngươi đều đã tính toán cả rồi mới đến tìm bản tôn. Phật tử có năng lực như vậy, sao lúc trước lại cố tình để lọt tộc nhân của mình mà không cứu? Đã làm ra hành động ngày đó, bây giờ cần gì phải giả nhân giả nghĩa quan tâm?” Tề Yếm Thù cười lạnh: "Ngươi sẽ không cảm thấy ngươi ngày đó không giết Tạ Quân Từ, là có thể xóa bỏ hết chuyện ngươi đã bỏ rơi nó chứ?”
Sắc mặt Tạ Thanh Vận trở nên trắng bệch.
Đối mặt với sự châm chọc của Tề Yếm Thù, hắn chỉ thấp giọng nói: “Đa tạ tông chủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play