Đến lượt Mộ Dung Phi, nhìn sư đệ trẻ tuổi của mình có chút thấp thỏm, hỏa khí của Liễu Tuyết Thành lúc này mới dịu đi một chút. Nàng đưa gói thịt kho cho hắn, lạnh lùng nói: “Không cho ngươi đi Ma giới không phải là vì tốt cho ngươi sao, lúc ta bằng tuổi ngươi cũng chưa từng ra khỏi Tu Tiên giới, có gì mà phải sốt ruột?”
Mộ Dung Phi hậm hực rụt cổ lại. Thật ra lúc nãy trong ngọc bài nghe thấy sư tỷ mắng sư huynh, hắn cũng đã không còn muốn đi Ma giới như trước nữa, hắn càng không muốn bị sư tỷ mắng. May mà hôm nay không lan đến hắn, Mộ Dung Phi thở phào nhẹ nhõm.
Bên này, đến trước mặt Nguyễn Hồng Linh và Úc Trạch, Liễu Tuyết Thành liền không còn vẻ tức giận.
“Hồng Linh, cái này cho muội.” Liễu Tuyết Thành cười nói: "Ta thấy vật nhỏ này rất thú vị, nói không chừng muội sẽ thích.”
Nguyễn Hồng Linh là tam sư tỷ, tính tình nàng lạnh lùng, trông thật không dễ tiếp cận, thật ra là vì từ nhỏ đã tu luyện, không giỏi ăn nói mà thôi.
Nàng thích nhất là tu luyện, ngoài ra thì rất hứng thú với nhạc cụ, bất kể là đàn cổ, tỳ bà hay sáo, đều thích thưởng thức một phen. Liễu Tuyết Thành mang về cho nàng là một loại nhạc cụ nhỏ có chút hiếm lạ, trông tròn tròn, trên đó có mấy cái lỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play