Hắn lắc lư chén trà, cụp mắt không biết nghĩ gì, hồi lâu sau, Tề Yếm Thù bật cười một tiếng.
“Làm bộ làm tịch.”
Sáng sớm hôm sau, Tạ Quân Từ đưa Niệm Thanh như thường lệ đến chủ phong. Mọi thứ đều giống như bình thường, Tề Yếm Thù đã làm xong đồ ăn.
Tần Tẫn cũng đến rất sớm. Niệm Thanh vừa mới bắt đầu ăn sáng, hắn đã đến. Ba thầy trò ngồi đối diện cô bé, uống trà, xem cô bé ăn.
Trong lòng ba người đều có những suy nghĩ phức tạp khó tả. Tạ Quân Từ và Tần Tẫn giống như những người con trai lớn đi làm xa về nhà ăn Tết, vừa muốn ở cùng Tề Yếm Thù, lại sợ hắn ghét bỏ họ, mở miệng là đuổi đi, nên chỉ hy vọng Niệm Thanh ăn chậm một chút, như vậy họ mới có lý do thích hợp để ở cùng sư tôn.
Tề Yếm Thù cũng phức tạp như vậy. Tính cách của hắn tuyệt đối sẽ không nói ra những lời như sau nửa đêm vẫn luôn nhớ mấy đứa đệ tử này. Nếu họ phải rời đi để tu luyện, Tề Yếm Thù cũng tuyệt đối sẽ không mở miệng giữ lại, chỉ là không biết hai đứa lớn này khi nào sẽ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play