Nhìn Tô Khanh Dung không muốn tu luyện, vẫn đang nằm bò bên bàn mình, cô bé nói: “Hay là Dung Dung sư huynh dạy em viết chữ đi ạ.”
Bây giờ chữ cô bé muốn viết không phải là lúc Tô Khanh Dung dạy sớm cho cô bé năm đó nữa, mà là việc chỉ biết viết thông thường đã khó có thể làm cô bé thỏa mãn, Niệm Thanh muốn luyện chữ cho đẹp hơn.
Chữ của Tô Khanh Dung xem như thanh tú, nhưng cũng không xuất sắc. Dù sao thời niên thiếu hắn vẫn luôn bị cầm tù, không có môi trường học tập tốt. Chữ viết coi như thanh tú hiện giờ vẫn là do hắn thông minh, sau khi bái sư đã tự mình sao chép thư pháp.
Trong các sư huynh đệ, vẫn chỉ có Tạ Quân Từ có gia cảnh tốt nhất là viết chữ đẹp nhất.
Tô Khanh Dung luôn yêu cầu bản thân phải hoàn mỹ, mỗi lần đều chỉ cho Niệm Thanh xem những chữ hắn hài lòng nhất.
Bây giờ tốc độ hấp thu kiến thức ngày càng tốt của cô bé quả thực vượt qua sự tưởng tượng của hắn. Hắn muốn vừa duy trì hình tượng sư huynh vừa lười biếng gần như là chuyện không thể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT