Hai thiếu niên này trông đã mười mấy tuổi, Ngu Niệm Thanh còn chưa qua sinh nhật bảy tuổi, cô bé lại trông xinh xắn đáng yêu, không có một chút uy hiếp nào, rất khó làm người ta nảy sinh lòng cảnh giác.
Niệm Thanh ôn tồn nói: “Nếu các huynh muốn, chúng ta có thể chơi cùng nhau mà. Nhưng các huynh đuổi những người khác đi, mọi người đều không có chỗ chơi.”
“Ai thèm giành cái chỗ rách này với các ngươi.” Một thiếu niên khác nổi cáu: "Ở đây ngồi chầu chực ba ngày, còn tưởng có thể thấy được đệ tử tiên môn ghê gớm gì, không ngờ lại là một nhóc con miệng còn hôi sữa!”
Ngu Niệm Thanh có sức quan sát rất tốt, cô bé phát hiện hai thiếu niên lạ mặt này và đám trẻ phía đông dường như cũng không quá thân thiết, hơn nữa quần áo hai người họ mặc có chất liệu rất tốt, không phải loại của dân thường.
Cô bé hỏi Tiểu Hoa: “Họ là ai vậy, sao chưa thấy bao giờ?”
“Hình như là cháu trai của ông chủ tửu lầu trên phố chính, vừa về thăm người thân.” Tiểu Hoa nói: "Lúc đó ngươi đang ở nhà tu luyện, còn bỏ lỡ đấy, hôm đó hắn chủ tặng rất nhiều kẹo, ngon lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT