Hắn nói tiếp: “Vết thương bên ngoài rất dễ nhìn ra, nhưng vết thương bên trong huyết mạch lại rất khó nhận biết. Mấy năm nay ngươi cưỡng ép uống những loại đan dược có dược tính mạnh, trông như đã khống chế được bệnh trong thời gian ngắn, nhưng thực chất là đang làm cho nó tệ hơn.”
Tô Khanh Dung có chút ngây người: “Là như vậy sao?”
Hắn hoàn toàn không biết.
Dù hắn có chút thiên phú về y thuật, nhưng thầy thuốc khó có thể tự chữa cho mình, huống chi huyết mạch của dòng dõi Tô thị lại đặc thù, không hề có trường hợp nào khác để tham khảo. Tô Khanh Dung tự mình mày mò, cứ ngỡ rằng chính cuộc sống trong lao ngục năm xưa đã làm cho sức mạnh huyết mạch của hắn hỗn loạn, nên mới tấn công chính mình.
Không ngờ theo lời Phật tử nói, lại là do hắn chưa bao giờ chữa lành vết thương năm đó, mấy năm nay vẫn cứ mặc cho nó chảy máu, còn tự mình kê một số loại đan dược chỉ chữa được phần ngọn.
Giống như miệng vết thương đang mất máu, hắn không đi băng bó, ngược lại còn ăn thuốc giảm đau, rồi lại tiếp tục làm cho miệng vết thương xấu đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play