“Sư huynh, cái này là huynh không hiểu rồi.” Tô Khanh Dung nói với vẻ đầy chính nghĩa: "Đại sư huynh lần đầu uống rượu độc, không biết nó mạnh thế nào nên mới uống nhiều. Đợi lần sau hắn sẽ không như vậy nữa. Cơ hội ngàn năm có một tốt như vậy, đương nhiên phải ghi lại toàn cảnh, để sau này từ từ thưởng thức.”
Tô Khanh Dung ghi hình cho đã đời, lúc này mới lấy ra đan dược, giúp Tạ Quân Từ giải độc.
Đan dược chỉ có thể giải được một nửa độc tố, dược hiệu sẽ khiến hắn ngủ một giấc, đợi đến khi tỉnh lại, độc sẽ giải hết.
Hai người dìu Tạ Quân Từ về sân. Tạ Quân Từ và Niệm Thanh ở gần nhau, sợ hắn lại say rượu làm càn dọa đến đứa nhỏ, nên dứt khoát đặt hắn ở trong điện của Tô Khanh Dung.
Mi mắt Tạ Quân Từ khẽ khép, hắn chìm vào giấc ngủ mê mệt.
Từ khi cảnh giới nâng cao, hắn đã dùng đả tọa để thay thế cho giấc ngủ. Bây giờ đã lâu lắm rồi mới vì đan dược mà chìm vào mộng đẹp, thế mà lại ngủ rất say, giống như trẻ nhỏ mất đi ý thức.
Khi có lại cảm giác, là cảm thấy bên cạnh mình có tiếng sột soạt, tóc dường như bị một con mèo con vồ lấy cào cào, cứ động đậy không ngừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play