“Vậy giả sử sư phụ cũng không chú ý đến thì sao?” Tô Khanh Dung nỗ lực kéo chủ đề về lại.
“Không thể nào.” Cô bé lẩm bẩm.
Cô bé rõ ràng không thể tưởng tượng được giả thiết của Tô Khanh Dung sẽ ra sao. Cô bé lớn lên trong một môi trường mà sư phụ và các sư huynh đều có bản lĩnh thông thiên, không gì không làm được, tự nhiên cảm giác về nguy cơ rất mỏng manh.
“Thanh Thanh, em không thể leo cây nữa.” Tần Tẫn hắng giọng, hắn trầm giọng nói: "Em chỉ biết leo lên, mà không biết xuống. Điều này rất nguy hiểm.”
“Nhưng nếu em không leo cây nữa, thì làm sao mới học được cách xuống cây ạ?” Ngu Niệm Thanh ngây thơ hỏi.
Tần Tẫn và Tô Khanh Dung đều không nói lại được cô bé, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Tạ Quân Từ, người vẫn chưa mở miệng.
Dưới ánh mắt của hai người, Tạ Quân Từ im lặng một lúc, sau đó nói: “Vậy mỗi lần Thanh Thanh muốn leo cây đều phải nói với chúng ta, không được lén chúng ta leo, được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT