Nhìn Tô Khanh Dung bế cô bé ra ngoài, Tề Yếm Thù ngẩng đầu, nhìn theo bóng dáng họ, có chút xuất thần.
Tạ Quân Từ đến vừa lúc đụng phải cảnh này. Hắn ở cửa xoa đầu Niệm Thanh, vừa bước vào đã thấy Tề Yếm Thù nhìn ra ngoài cửa điện, khẽ thở dài một tiếng.
“Sao đứa trẻ lại lớn nhanh như vậy?” Tề Yếm Thù nói.
Lúc Ngu Niệm Thanh mới đến tuy đã ba tuổi rưỡi, nhưng thân hình nhỏ gầy, không khác gì đứa trẻ hai ba tuổi. Khi Tạ Quân Từ cứu cô bé, cô bé còn có thể nằm ngủ trên cánh tay hắn.
Giờ đây cô bé còn hai tháng nữa là tròn năm tuổi, đã cao lên không ít.
Nếu là người ngoài nhìn vào, trẻ con ba tuổi hay năm tuổi có lẽ không khác nhau là mấy. Nhưng với sư tôn và các sư huynh ngày nào cũng chăm sóc cô bé, sẽ cảm thấy cô bé lớn rất nhanh.
Tề Yếm Thù lại cảm khái: “Nó còn chưa lớn hẳn, ta đã có chút sợ nó trưởng thành rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT