Có một ngày, Mộ Dung Phi thật sự không nhìn nổi nữa.
Nàng nhỏ như vậy, vẫn là một cô bé tí hon, trên tay lại toàn là chai sạn, vì huấn luyện cường độ cao mà không lớn lên được, cũng không mập lên được.
“Tu luyện không phải chuyện một sớm một chiều, phải biết kết hợp lao động và nghỉ ngơi.” Có một ngày, hắn nói: "Cứ thế này, ngươi sớm muộn gì cũng thành kẻ điên vì kiếm mất.”
Cô bé sợ hãi run lên, ngẩng đầu, nhìn về phía hắn trên cành cây, lúc này mới nhận ra có người trên đó.
“Kiếm điên là gì ạ?” Cô bé hỏi. Giọng cô bé còn non nớt, mang cái vẻ trẻ con chưa lớn.
Cô bé không thích hợp để tu luyện. Mộ Dung Phi bất chợt nghĩ, nàng nên dưỡng thêm vài năm nữa.
Hắn biết nàng là tiểu sư muội tương lai của mình, vì vấn đề kinh mạch mà bị tông chủ đặt ở ngoại môn để rèn luyện. Mộ Dung Phi vốn không có ý kiến gì, nhưng cho đến khi thấy tận mắt, mới cảm thấy quyết định này quá tàn nhẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT