Mộ Dung Phi ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của hắn, liền nở một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
“Sư đệ! Cuối cùng ngươi cũng đọc xong sách rồi.” Hắn nói: "Chúng ta ra ngoài tìm một chỗ chơi một vòng đi, thế nào?”
Ngu Tùng Trạch căng cứng người, hắn nghiêng mặt đi, cứng nhắc nói: “Không được, ta phải đi luyện kiếm.”
Hắn bước ra ngoài, Mộ Dung Phi liền lẽo đẽo đi theo bên cạnh.
Mộ Dung Phi thở dài: “Ngươi khổ luyện quá rồi, nửa năm nay chưa nghỉ ngơi ngày nào, cứ thế này sớm muộn gì ngươi cũng thành kẻ điên vì kiếm mất. Tu luyện không phải chuyện một sớm một chiều, phải biết kết hợp lao động và nghỉ ngơi.”
Ngu Tùng Trạch xưa nay không biết đáp lại sự quan tâm của họ như thế nào, cho nên chỉ im lặng.
Mộ Dung Phi cũng không để tâm, hắn lại phấn khích nói: “À, đúng rồi, ngươi muốn uống rượu không? Ta vừa đào được rượu mà các sư huynh giấu trong rừng đào, hay là hai chúng ta lén qua đó xem thử?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play