Nhìn bóng lưng của bà, Vương ma ma đau đầu nói: “Cái tật cũ hễ thấy trẻ con là phát bệnh của bà ấy vẫn không đổi.”
Nàng nô tỳ mới đến thấy vậy, cẩn thận hỏi: “Âm Âm là ai vậy ạ?”
“Là con gái của bà ấy.” một vú già bên cạnh thở dài nói: “Aiz, cũng là một người đáng thương.”
“Uyển Nương này vốn không phải người ở Châu này, là lưu lạc đến thành Định An.” Một vú già khác nói: “Bà ấy vốn gả vào một tông tộc sống dựa vào sông nước, kết quả là chồng mất sớm, bà ấy và con gái nương tựa vào nhau mà sống.”
“Ngươi cũng thấy bà ấy xinh đẹp rồi đấy, con gái bà ấy nghe nói còn đẹp hơn, mới mười một, mười hai tuổi đã bị đám đàn ông độc thân trong thôn để ý. Uyển Nương che chở con gái mình mãi đến năm mười lăm tuổi, đắc tội với những kẻ trong tông tộc. Cháu trai của tộc trưởng có hôm nhân lúc Uyển Nương ra ngoài, định giở trò với Âm Âm, không ngờ đứa trẻ đó kiên cường, một dao đâm mù mắt cháu trai của tộc trưởng.”
“Vậy, vậy sau đó thì sao ạ?” Tiểu nha hoàn căng thẳng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play