Nếu đặt ở trước đây, Tề Yếm Thù tuyệt đối sẽ không tin mình có một ngày có thể thẳng thắn và bình thản mà nói ra những lời này.
Chỉ là bây giờ, chuyện này lại cứ thế xảy ra một cách tự nhiên, thậm chí không cần Tề Yếm Thù tốn bao nhiêu sức lực.
Chính Tề Yếm Thù trong lòng cũng có chút không thể tin được.
Lẽ nào là vì có một nhóc con mỗi ngày đều yêu cầu hắn phải phản hồi một cách trực diện, làm hắn học được việc thẳng thắn khen ngợi và biểu đạt nội tâm của mình là một chuyện bình thường, làm hắn hiểu ra việc quan tâm người khác cũng không có gì đáng xấu hổ, cho nên đến hôm nay, hắn mới có thể dễ dàng nói ra những lời này với đệ tử của mình sao?
Tề Yếm Thù còn chưa kịp hoàn hồn, liền nhận thấy vai mình trĩu xuống, là Tần Tẫn đang dùng trán tựa vào vai hắn.
Tần Tẫn giống như một đứa con trai đã trưởng thành nhưng sĩ diện, rõ ràng rất cảm động, rõ ràng hy vọng được trưởng bối an ủi, nhưng lại cố tình pha trộn sự khát khao đó với một chút gượng gạo.
Hắn trông có vẻ muốn ôm sư tôn một chút, nhưng hai tay cũng chưa nâng lên, chỉ có trán là dán vào vai Tề Yếm Thù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT