Ngu Niệm Thanh không chạy lung tung đi chơi, mỗi ngày đều yên tĩnh nép ở một góc trong chính điện, trên lãnh địa của mình để vẽ tranh, đọc sách. Cô bé không gây ra tiếng động, cũng không làm phiền thêm, làm cho Tề Yếm Thù thậm chí không cần phải phân tâm suy nghĩ về cô bé.
Tề Yếm Thù Thường xuyên trầm tư cả một ngày, bỗng nhiên hồi phục tinh thần lại, nhìn về phía Niệm Thanh, thấy cô bé tự mình ở đó rất tốt, liền lại tiếp tục nghĩ chuyện của mình.
Tề Yếm Thù chưa từng thấy qua dáng vẻ ban đầu của cô bé, tự nhiên cũng không rõ ràng, một đứa trẻ trông có vẻ cái gì cũng không hiểu cũng sẽ có những nỗi lo âu. Tiểu Niệm Thanh càng im lặng, càng ngoan ngoãn nghe lời, liền càng là đang lo lắng sợ hãi điều gì đó.
Thật ra Tề Yếm Thù cũng là như thế.
Hắn tuy trong tay thường xuyên cầm sách, nhưng thật ra từ sáng đến tối đều đang đợi tin tức, cuốn sách đó nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có một trang, làm sao cũng không lật qua được.
Hắn cái gì cũng làm không xong, chỉ có thể cứng rắn chờ đợi.
Ma giới không có tin tức truyền đến, xem như là tin tức tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT