Tần Tẫn lúc này mới miễn cưỡng cúi đầu, hắn đưa tay ôm Niệm Thanh vào lòng, nói bằng giọng cứng đờ với Tạ Quân Từ: “Ta muốn đi báo thù, sư tôn cứ nhất quyết bắt ngươi đi cùng ta.”
Những lời này của hắn là dùng truyền âm, còn mang theo sự bực bội bị đè nén.
Đối với Tần Tẫn mà nói, cách làm của Tề Yếm Thù không nghi ngờ gì là không tin tưởng vào thực lực và suy nghĩ của hắn. Hắn cảm thấy mình bị sư tôn xem thường một cách vô lý, cho nên mới bướng bỉnh.
Tạ Quân Từ có chút do dự, hắn nhìn Tề Yếm Thù, rồi lại nhìn Tần Tẫn. Bảo hắn một hơi dỗ dành hai người, thật sự quá khó khăn.
Hắn hành lễ nói: “Sư tôn, lần trước Tần Tẫn bị thương, là vì bị người ta ám toán, không có chuẩn bị. Bây giờ đệ ấy đã ăn quả đắng, đệ tử tin tưởng với thực lực của đệ ấy, rất khó có người có thể lại tính kế được đệh ấy, Tần Tẫn hoàn toàn có thể tự mình báo thù.”
Tạ Quân Từ nói giúp Tần Tẫn, cảm xúc trên khuôn mặt lạnh lùng cứng rắn của Tần Tẫn lúc này mới có dấu hiệu buông lỏng, ngược lại Tề Yếm Thù thì lại nheo mắt, có chút nguy hiểm.
“Chẳng qua đệ tử vừa hay cũng muốn ra ngoài mài giũa, chuyến đi Nhân giới lần trước, đối với con tác dụng cũng không lớn, có lẽ phải đổi một nơi nguy hiểm hơn mới được.” Tạ Quân Từ nhìn về phía Tần Tẫn: "Ta đi Yêu giới hay Ma giới đều như nhau, nếu đã như vậy, tại sao hai chúng ta không đồng hành một khoảng thời gian? Đệ báo thù của đệ, ta mài kiếm của ta, đến lúc đó cùng nhau trở về là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play