Sư phụ và các sư huynh cũng rất ít khi nói với Niệm Thanh những lời tương tự như "con phải ngoan ngoãn" hay là "phải nghe lời". Trừ những việc có nguy hiểm cần phải ra lệnh cấm rõ ràng, họ ở phương diện này vô cùng thả lỏng, chỉ cần là trong phạm vi an toàn, Ngu Niệm Thanh muốn làm thế nào cũng được, sẽ không có ai vì cô bé làm bẩn quần áo, hoặc là ngang bướng mà nói cô bé.
Chính điện của Tề Yếm Thù cũng dần dần thay đổi, từ sự hỗn độn, tăm tối ban đầu, biến thành sự sạch sẽ, ngăn nắp trước đó, rồi đến bây giờ lại bắt đầu chất thêm một ít đồ của trẻ con.
Hiện tại trong chính điện có tủ bàn nhỏ của cô bé, có rương đựng đồ chơi, còn vì cô bé mà trải một tấm thảm dày trên sàn đại điện. Ngay cả những bức tranh linh hồn và một vài chữ viết nguệch ngoạc của cô bé, cũng đều được dán lên tường điện để triển lãm.
Dán những bức tranh và chữ xiêu vẹo này, họ không phải vì để dỗ trẻ con, mà là sư phụ và các sư huynh đều thật lòng cảm thấy Niệm Thanh thật sự quá tuyệt vời, không đem những bức họa này ra triển lãm là một sự tổn thất.
Công lực dạy học của Tô Khanh Dung có sự tăng trưởng, hắn có thể làm cho Ngu Niệm Thanh luôn duy trì trạng thái hứng thú học tập.
Có một ngày, Tạ Quân Từ và Tần Tẫn đang ở trong điện của Tề Yếm Thù, thì Tô Khanh Dung liền ôm Niệm Thanh vội vã đi vào.
“Sư tôn! Thanh Thanh lợi hại lắm, hôm nay cô bé đã học được cách đọc thuộc lòng thơ rồi!” Tô Khanh Dung nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play