Hắn vẫn chưa đưa cô bé về ngọn núi của mình, tính cách tự ti và nhạy cảm của Tô Khanh Dung rất khó có thể tiêu trừ trong thời gian ngắn. Hắn cảm thấy mình không hoàn mỹ, luôn quá sợ hãi việc làm cô bé thất vọng, cho nên hắn mỗi lần ra ngoài đều sẽ sửa soạn cho mình thật tươm tất.
Chính vì nguyên nhân này, vì ngọn núi của hắn vô cùng cằn cỗi và khó coi, cho nên mới không muốn để Ngu Niệm Thanh nhìn thấy.
Tâm thái của Tô Khanh Dung mấy năm nay có vấn đề thường xuyên làm cho sức mạnh mất kiểm soát, dẫn đến việc phá hoại hệ sinh thái trên ngọn núi của mình rất nghiêm trọng, muốn dọn dẹp lại sạch sẽ không phải là chuyện có thể thành công trong một sớm một chiều.
Hắn gác chân lên, nhìn cô bé đang nằm bò vẽ tranh.
“Thanh Thanh và nhị sư huynh làm hòa rồi sao?” Hắn nhẹ nhàng hỏi.
“Vâng!” Niệm Thanh ngẩng đầu, cô bé vui vẻ nói: "Cảm giác nhị sư huynh không còn là người cha hung dữ như vậy nữa.”
Nhớ lại dáng vẻ mấy ngày trước cô bé ôm tiểu hắc long không buông tay, giọng điệu của Tô Khanh Dung không khỏi có chút chua chát: “Thanh Thanh bây giờ rất thích huynh ấy nhỉ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play