Bây giờ Tề Yếm Thù không nói lời nào, thật giống như sự yên lặng trước cơn bão, con dao cứ lơ lửng giữa không trung, làm người ta kinh hồn bạt vía.
Kết quả qua một lúc lâu, hắn nghe thấy Tề Yếm Thù lạnh nhạt nói: “Sau này bất kể là đại thương hay tiểu bệnh, nhất loạt không được giấu giếm.”
Hắc long có chút kinh ngạc ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt của hắn, Tề Yếm Thù với giọng điệu vốn đang bình tĩnh bỗng có chút xấu hổ, bực bội: “Chết ở trong môn phái, còn làm mất mặt bản tôn!”
Sư tôn đây là… đang quan tâm hắn?
Tần Tẫn sững sờ hồi lâu, thấy sắc mặt Tề Yếm Thù càng ngày càng không tốt, hắn lúc này mới nhớ ra vội vàng trả lời: “Vâng.”
Trước đây lúc hắc long còn là một con rồng nhỏ, vẫn luôn nằm trong góc điện, cũng thôi đi. Bây giờ hắn đã hồi phục một ít, lớn hơn rất nhiều, Tề Yếm Thù nhìn hắn liền không vừa mắt.
“Ra ngoài mà nằm.” Tề Yếm Thù ghét bỏ nói: "Chướng mắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT