Rõ ràng đều là những người lười đến mức không thèm thay quần áo mới cho mình, lại đều bắt đầu ham thích việc làm quần áo mới cho Ngu Niệm Thanh. Tạ Quân Từ thì thôi đi, hắn nhiều nhất là tìm người làm cho vài bộ, còn Tô Khanh Dung thì dứt khoát đến tiên thành đặt loại vải tốt nhất, phải trở về tự mình may.
Tô Khanh Dung đi được hai ngày, những kiểu tóc xinh đẹp mỗi ngày của Niệm Thanh liền lại trở về kiểu bím tóc và đuôi ngựa bình thường. Ngoài ra, Tạ Quân Từ còn học được cách búi cho cô bé một cái củ tỏi, và dần dần làm ra dáng ra hình.
Niệm Thanh bưng chén, uống sạch canh, cô bé vừa mới nuốt xuống, đã có người từ phía sau che kín mặt cô bé.
“Thanh Thanh, có nhớ ta không?” Giọng Tô Khanh Dung vang lên sau lưng cô bé.
Cô bé ngẩng đầu, vui mừng nói: “Dung Dung sư huynh, huynh đã về rồi.”
Tô Khanh Dung sau khi hành lễ với Tề Yếm Thù, cũng ngồi xuống bên bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play