“Sư huynh đi vắng một chuyến bản lĩnh tăng không ít nhỉ, sư tôn đang ở đây, mà cũng dám tùy ý vận dụng sức mạnh?” Hắn mỉm cười nói.
Uy áp ngập trời lập tức khựng lại, Tạ Quân Từ miễn cưỡng thu hồi lại sát ý của mình. Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tô Khanh Dung, dường như đã dùng ánh mắt lăng trì hắn vô số lần.
Trong lòng người thanh niên, Niệm Thanh ngẩng đầu, cô bé dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào cằm Tạ Quân Từ, không hiểu nói: “Sao vậy ạ?”
Tạ Quân Từ cúi đầu, đối diện với đôi mắt trong sạch thanh khiết của cô bé, hắn mím nhẹ môi, ngón tay không tiếng động mà siết chặt sau lưng cô bé.
Niệm Thanh không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái, Tạ Quân Từ và Tô Khanh Dung dường như đều không vui vẻ cho lắm.
— Đúng vậy, cho dù Tô Khanh Dung bề ngoài vẫn luôn cười rạng rỡ nhưng trong lời nói lại như dùng dao đâm Tạ Quân Từ, Niệm Thanh vẫn có thể xuyên thấu qua vẻ bề ngoài, cảm nhận được trạng thái nội tâm thật sự của hắn không hề ung dung, nhẹ nhõm như vẻ thể hiện ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play