“Sẽ không không thích huynh đâu!” Cô bé nói bằng giọng non nớt: "Huynh là bạn tốt nhất— của em.”
Dưới sự an ủi hết mình của cô bé, Tô Khanh Dung lúc này mới khẽ mỉm cười.
Dáng vẻ lúc hắn nở nụ cười làm người ta như được tắm trong gió xuân, ôn tồn lễ độ, lại mang theo chút khí chất văn nhược. Không giống như sư tôn và các sư huynh thân thể khỏe mạnh, quả thực làm người ta có ý nghĩ muốn thiên vị, muốn chăm sóc hắn nhiều hơn một chút.
“Ta gọi sư muội là Thanh Thanh, có phải Thanh Thanh cũng nên gọi ta bằng một biệt danh không?” Tô Khanh Dung nói tiếp.
Hắn vốn dĩ rất thích Ngu Niệm Thanh gọi hắn là tam sư huynh. Nhưng thời gian lâu rồi, hắn lại cảm thấy từ này có chút xa cách.
Cô bé phân biệt rất rõ ràng, Tần Tẫn có quan hệ không thân thiết với cô bé, cô bé cũng gọi hắn là nhị sư huynh, còn hắn là tam sư huynh. Chỉ có Tạ Quân Từ mới là người duy nhất được cô bé gọi là “sư huynh”, không cần phải gắn với con số.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play