Để Mộ Dung Phi ở lại khách điếm, Nguyễn Hồng Linh đi xuống lầu.
Khách điếm có vị trí tốt như thế này, các phòng bên trong đều được giữ lại cho khách quý, mà không cho thuê ra ngoài, cho nên cửa lớn đóng chặt, tiếng ồn ào náo nhiệt bên ngoài và sự yên tĩnh của sảnh lớn ở tầng một tạo thành một sự đối lập.
Một tu sĩ trung niên ăn mặc như ông chủ nhìn thấy nàng đi xuống, khách khí nói: “Nguyễn đại nhân sao lại xuống đây, là trong phòng thiếu thứ gì sao?”
“Ta muốn gặp gia chủ của các thế gia.” Nguyễn Hồng Linh trầm giọng nói.
Lúc Nguyễn Hồng Linh đả tọa tỉnh lại, bên ngoài đã dần về chiều, buổi đấu giá đã bắt đầu với khí thế ngất trời.
So với sự náo nhiệt ở trung tâm thành, khu cư trú không cho người ngoài đến gần lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Nguyễn Hồng Linh theo tu sĩ trung niên tiến vào kết giới, bay qua con đường chính được tu sửa rộng rãi và xinh đẹp. Nguyễn Hồng Linh nhận thấy rằng bên trong những dinh thự của các thế gia san sát, trông có vẻ yên tĩnh không người, nhưng thật ra lại ẩn giấu rất nhiều tu sĩ có cảnh giới cao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play