Tần Tẫn mặc kệ hắn, xem hắn như không tồn tại.
Hắn đi tới vài bước, thấy Niệm Thanh dường như mâu thuẫn muốn chết, trốn sau lưng Tô Khanh Dung không chịu ló đầu ra, Tần Tẫn liền dừng bước, hắn một gối quỳ xuống.
“Ngu Niệm Thanh, ta muốn xin lỗi muội.” Tần Tẫn sống lớn từng này, trừ đối với Tề Yếm Thù ra, còn chưa từng cúi đầu trước người khác, huống chi đối phương là một đứa trẻ nhỏ xíu, điều này làm cho giọng nói của hắn vô cùng cứng nhắc: “Xin lỗi.”
Vạt áo Tô Khanh Dung giật giật, Niệm Thanh như một con vật nhỏ cẩn thận ló đầu ra, đôi mắt to chớp chớp nhìn hắn.
“Tại sao ạ?” Cô bé có chút không hiểu.
Tần Tẫn nghẹn lời, hắn lại hiểu lầm. Hắn thầm nghĩ, con nhóc này, xin lỗi nó còn chưa được, lẽ nào còn muốn hắn phải tự mình thuật lại tất cả chi tiết, nó mới hài lòng sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT