Thật ra Niệm Thanh vì để có thể với tới đỉnh đầu hắn, đã đứng rất gần Tô Khanh Dung, gần đến mức cô bé chỉ cần tiến thêm một chút nữa là có thể ôm lấy cổ hắn.
Khoảng cách gần như vậy, mà cô bé lại muốn chủ động ôm một cái, càng giống như một hành động mang ý nghĩa tượng trưng. Cứ như thể biết Tô Khanh Dung "ngại ngùng", cô bé đã chủ động đi 99 bước, chủ động đến gần hắn đến mức hắn chỉ cần đưa tay ra là có thể ôm được cô bé, mang theo một ý nghĩa làm hòa và bỏ qua chuyện cũ.
Chỉ cần hắn đưa tay ra, họ sẽ thật sự là bạn bè, Niệm Thanh sẽ thân cận với hắn như cách cô bé thân cận với Tề Yếm Thù và Tạ Quân Từ.
Hơi thở của Tô Khanh Dung trở nên nặng nề, tay hắn không kiểm soát được mà từ từ nâng lên. Ống tay áo theo cổ tay tuột xuống, bàn tay đầy sẹo của Tô Khanh Dung dần dần đến gần sau lưng cô bé.
Ngay trong khoảnh khắc này, trước mắt hắn bỗng lóe lên hình ảnh quá khứ.
Hắn nhìn thấy đóa cúc dại bị kẹp giữa khe chén năm đó, nhanh chóng bị nhuốm đỏ và khô héo trong tay hắn, cuối cùng mục rữa thành tro bụi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT