Ban đầu, những người đó lấy máu của hắn là để cứu chữa cho vị thiếu gia chủ ốm yếu bệnh tật của gia tộc. Dần dần, đây trở thành một mối làm ăn, một mối làm ăn lớn giúp cho thế gia Ngô thị vô danh kiếm được bộn tiền, từ đó bước chân vào Thương Minh của các thế gia.
Không một ai coi Tô Khanh Dung ra gì.
Trong mắt họ, hắn đã là hàng hóa, là một con súc sinh mặc cho người ta xâu xé.
Trong những ngày tháng phi nhân tính kéo dài, Tô Khanh Dung đã trở nên chai sạn. Hắn như một cái xác không hồn lay lắt, trừ những lúc quá đau đớn, hắn thậm chí không bao giờ nói chuyện, im hơi lặng tiếng, như thể đã chết.
Cứ cách hai ngày, sẽ có người mang đến đan dược và thức ăn đơn giản. Cơ thể Tô Khanh Dung quá mức suy yếu, cần dùng đan dược và thức ăn để cầm cự. Thứ được mang đến thường xuyên là nước lã và cơm thừa của hạ nhân trong thế gia ngày hôm đó.
Đồ ăn được mang đến vào buổi sáng, thường phải đến nửa đêm mới được thiếu niên chậm rãi kéo vào trong nhà giam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play