Hắn lấy khăn tay từ trong lòng ra, mặt không biểu cảm lau bàn tay phải vừa mới nắm tay cô bé. Hắn lau đi lau lại như bị ám ảnh cưỡng chế, dường như vẫn cảm thấy không thoải mái, thậm chí còn dùng đầu ngón tay trái cào mạnh lên tay phải, cào đến khi mu bàn tay và lòng bàn tay rách ra mấy vệt máu, dường như lúc đó mới thấy thỏa mãn.
Vết cào trên tay rất nhanh đã tự lành lại, Tô Khanh Dung lúc này mới ngẩng đầu, cất bước đi về phía cô bé ở xa.
Con chuồn chuồn gỗ cứ bay bay lượn lượn, Niệm Thanh cố gắng nhảy lên để chạm vào nó, nó liền bay cao hơn một chút. Một lúc sau nó lại lướt xuống mặt đất, Niệm Thanh vừa chạy tới, nó lại tiếp tục bay lên.
Mãi cho đến khi cô bé thở hổn hển, mới rốt cuộc ôm được con chuồn chuồn gỗ. Tề Yếm Thù không cho cô bé tết tóc, cô bé chạy như vậy nên toàn thân đều là mồ hôi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn dính bết những sợi tóc ướt, trông có vẻ lộn xộn, nhưng vẫn rất đáng yêu.
“Mệt rồi sao?” Lúc này, sau lưng cô bé truyền đến một giọng nói dịu dàng từ tính, êm tai như suối chảy mùa hè: "Hay là vào trong ngồi nghỉ một lát đi.”
Niệm Thanh ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện mình đã chạy đến trước những sân viện trống không xung quanh đỉnh núi, Tô Khanh Dung không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh cô bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play