“Làm sao con biết được chứ.” Niệm Thanh tủi thân nói: "Lỡ như đây không phải nhà của Tạ Quân Từ, mà là nhà của sư hổ, huynh ấy đưa con cho ngài, sau đó không trở lại nữa thì sao…”
Đây đều là cái mớ gì lộn xộn vậy?
Thái dương Tề Yếm Thù đau nhói. Nói chuyện môn phái với một đứa trẻ hiểu được chăng hay chớ, nó lại nghe không hiểu. Nhưng nói nó cái gì cũng không hiểu, thì nó lại có thể nói ra một tràng dài như vậy, mà nghe còn có vẻ rất logic, thật quá đáng.
Hắn đè nén tính tình của mình, duỗi tay chỉ về phía ngọn núi của Tạ Quân Từ, miễn cưỡng nói: “Ngọn núi lớn như vậy của nó còn ở kia, ngươi cũng ở đây, nó có thể không trở lại sao? Nó đã ở đây mấy trăm năm rồi, nó không có tặng ngươi cho ta.”
“Nhưng không phải Tạ Quân Từ ngày mai là về nhà sao, tại sao huynh ấy lại không về nữa?” Niệm Thanh lại hỏi.
Hôm qua, hôm nay, ngày mai, ngày kia là những khái niệm thời gian quen thuộc nhất với cô bé, cho nên Tạ Quân Từ mới hẹn với cô bé là đi ba ngày để cô bé an tâm. Vượt qua mấy ngày này, đối với cô bé đã là một thời gian rất dài rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT