Nghe cô bé nói, Tạ Quân Từ có chút do dự.
Niệm Thanh sợ bóng tối, lại còn nhỏ như vậy, mỗi đêm ngủ đều quen có người bên cạnh. Nhưng bảo sư tôn ngủ cùng cô bé vào buổi tối, Tạ Quân Từ không tài nào tưởng tượng ra được cảnh đó.
“Sư tôn là thần tiên, thần tiên không cần ngủ.” Tạ Quân Từ đưa tay xoa đầu Niệm Thanh, hắn ngập ngừng nói: "Nếu em sợ, có thể ở gần người ngài để ngủ, nhưng không được làm phiền sư tôn, được không?”
Thương Lang Tông có vô số pháp bảo hữu dụng và vô dụng, Tạ Quân Từ dùng một trong số đó là một chiếc sọt gỗ dài vừa vặn cho cô bé nằm, biến nó thành một chiếc giường nhỏ, bên trong lót đầy chăn ấm.
Tuy trên đỉnh núi chính có rất nhiều kiến trúc bỏ hoang, nhưng không thể để một cô bé ở một mình tại những nơi như vậy vào ban đêm được. Hắn nghĩ sẽ đặt chiếc sọt gỗ nhỏ này ở một góc trong chính điện.
Chỉ cần có người ở đó, Niệm Thanh sẽ không sợ hãi. Ban ngày cô bé có thể tùy ý vui chơi trên ngọn núi chính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT