Trình Lạc Tuyên gửi tin nhắn xong, đứng ở cửa tầng một bệnh viện, giơ tay nhỏ lau nước mắt, trong đầu không ngừng suy nghĩ những lời Phan Tiểu Ba nói. Bên ngoài trời nóng, cậu khóc một lúc, cảm thấy cơ thể không thoải mái lắm, lặng lẽ lùi vào sảnh có điều hòa tiếp tục lau nước mắt.
Đợi gần một khắc, thư ký Trần cuối cùng cũng đến.
Thư ký Trần nói: "Từ thành Nam đến, trên đường bị chậm một chút. Đi thôi, đưa chú đi xem Tần Tự."
Trình Lạc Tuyên lại không đưa chú ta lên lầu, "Đừng xem vội." Câu ngược lại bước nhanh ra ngoài, "Chú Trần, chúng ta đến nhà bà nội, cháu muốn nói chuyện với chú và mọi người trước."
Lời nói của Trình Lạc Tuyên nghiêm túc và đứng đắn, nhưng trong tai thư ký Trần lại giống như một đứa trẻ gặp nguy hiểm vội vã về nhà tìm kiếm cảm giác an toàn. Đành nghe theo Trình Lạc Tuyên, trực tiếp bảo tài xế lái xe về nhà cũ.
Đến cổng nhà cũ, hai người xuống xe đi song song vào trong, thư ký Trần lúc này mới nhìn thấy vết trầy xước trên tay còn lại của Trình Lạc Tuyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play