Sau khi Tần Tự rời đi, Trình Lạc Tuyên đứng ngây người trước gương trong nhà vệ sinh một lúc lâu, nhìn vào mình trong gương, tất cả những gì anh nghĩ đến là những lời họ đã nói chuyện khi gặp lại.
 Cậu cũng dùng nước lạnh rửa mặt, rửa mãi, nước mắt không kiểm soát được mà chảy ra. Cậu vội vàng tạt thêm nước lên mặt, cố gắng che đi dấu vết của những giọt nước mắt đã rơi, nhưng những giọt nước mắt rơi ra lại càng nhiều hơn.
 Phía sau, Hứa Hải Dương bước vào nhà vệ sinh, "Tiểu thiếu gia, cậu đi vệ sinh lâu thế."
 Trình Lạc Tuyên không muốn bị hắn biết mình đang lén lút khóc, liền nói trước một cách lộ liễu: "Tôi, tôi đến rửa mặt mà, trời nóng quá."
 Hứa Hải Dương thấy khóe mắt Trình Lạc Tuyên đỏ hoe khi cậu ngẩng đầu lên, không vạch trần, tắt nước rút một tờ giấy đưa qua, "Lau đi, toàn là nước."
 "Cảm ơn." Trình Lạc Tuyên hỏi, "Anh vào có thấy anh ấy không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play