Kế hoạch ban đầu là trở về Anh, đến sân bay lúc 11 giờ 30 phút, thời gian vừa đủ để dùng bữa đơn giản trong phòng chờ rồi lên máy bay. Trình Lạc Tuyên vốn hay lề mề lại đến lúc 11 giờ.
 Tối hôm trước cậu nghỉ ở nhà cũ, sáng nay trực tiếp xuất phát từ đó. Bà nội đích thân tiễn cậu, bà nghe dì nói cậu thường làm việc chậm chạp, thích ngủ nướng, còn tò mò tại sao hôm nay lại đi sớm như vậy.
 Trình Lạc Tuyên cười hì hì nói: "Sớm một chút thì tốt chứ ạ, sớm một chút thì không phải để người khác đợi."
 Bà nội tưởng cậu nói đến nhân viên sân bay, khen cậu lớn thêm một tuổi đã trưởng thành, biết tích phúc báo cho mình rồi.
 Trình Lạc Tuyên không hiểu cách nói tích phúc báo, thực ra, ngoài việc không muốn Tần Tự phải đợi lâu ở sân bay, cậu còn có ý riêng, đến sân bay sớm một chút có thể ở bên Tần Tự lâu hơn.
 Cậu liên tục lấy lý do "không nỡ vào" và "muốn đợi thêm" để trì hoãn việc vào khu kiểm tra an ninh, mắt nhìn khắp nơi, nhưng đến 11 giờ 30 phút vẫn không thấy bóng dáng Tần Tự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play