Hôm sau, Lý Tịnh vào cung, bẩm báo chuyến đi Thương Châu với Hoàng thượng.
Tuy mới hồi kinh, vừa tiếp quản doanh trại Thương Châu, nhưng trong lòng từ lâu đã nghĩ đến quyền hành, nên chẳng thể nào chưa từng nghiên cứu hay chưa có sẵn nhân lực của mình.
Vì thế, khi đến nơi, hắn chẳng mất công làm quen, chỉ vài ba chiêu đã nắm được cục diện.
Những gì trình lên hôm nay, không phải là thứ qua loa cho có. Vừa có lời khẳng định, lại chỉ ra đủ mặt vấn đề, kèm theo phương pháp cải cách cụ thể.
Hoàng thượng nhìn qua, trong lòng dâng lên muôn phần phức tạp: Hắn hành sự thật quá nhanh!
“Quan trọng nhất là, tuy tổn hao lương thảo và quân nhu trông có vẻ hợp lý, nhưng có dấu hiệu thủ vệ tư túi và bán lén, hơn nữa việc này đã tồn tại từ lâu. Tuy số lượng chưa gây hậu hoạn, nhưng kéo dài thì sẽ thành lỗ hổng nghiêm trọng. Nhi thần đã để người ở lại kiểm tra và chỉnh đốn. Về sau, nhi thần sẽ quay lại kiểm tra lần nữa. Phụ hoàng, từ việc này, nhi thần lo rằng doanh trại vùng ngoại ô phía Tây cũng có khả năng tương tự. Hay là… nhi thần tranh thủ đến đó một chuyến nữa?”
Hoàng thượng mí mắt cụp xuống, nhìn tập tấu chương mà gắng che giấu cơn giận…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT