“Nhị muội nhà ta thích làm túi hương.” Mặc Văn thẳng thắn nói.
Lưu Viên cố giấu nụ cười khinh miệt nơi đáy mắt, nhưng khóe miệng vẫn không kìm được sự giễu cợt. Vương Tiếu Dương xoay người lại, ngây thơ cất lời: “Túi hương à, bên cạnh mẫu thân ta có Giang ma ma, làm túi hương khéo lắm!”
Nghe như vô tâm, nhưng câu nói đó quả thực khó lọt tai.
Mặc Văn mỉm cười: “Tay nghề nhị muội ta thì chỉ thường thôi, chỉ là cách nghĩ thì lại rất khác người.”
Người khác còn chưa kịp phản ứng, Lương Hựu đã lên tiếng tiếp lời: “Lời ấy quả thật không sai! Y muội từng làm một cái túi hương cho tiểu muội nhà ta, nghe mẫu thân nói, nàng cầm vào là không rời tay, hễ có khách đến là phải đem ra khoe. Trước đây chưa từng thế bao giờ!”
Nét mặt hắn đầy tán đồng, trong lòng lại nghĩ: Không biết nàng có làm cái nào cho ta không… hầy, chẳng có dịp hỏi, sốt ruột thật.
Mặc Y vẫn yên lặng không lên tiếng, ngồi im lặng một góc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT