“Cha ơi, sao người lại đến đây?”
“Y Y…” Mặc Như Hải thấy nữ nhi, lời đến bên miệng lại nghẹn, không biết phải nói gì.
Mặc Y bất lực lắc đầu, khẽ cười khổ. Phụ thân nàng vốn là người trọng lễ nghi, giờ đây cả người lại như bị sương giá phủ lấy, bộ dạng đầy vẻ u sầu, quả là tâm sự chất đầy tâm can!
“Cha, trong nhà đã biết chuyện của vương gia rồi ư?”
“Phải đó Y Y, thật sao?” Mặc Như Hải ánh mắt tràn đầy hy vọng, trong lòng khẩn thiết muốn từ miệng Mặc Y nghe được lời phủ định, hoặc ít nhất cũng là một lời giải thích khác.
Mặc Y kéo phụ thân vào trong phòng, đỡ người ngồi xuống, “Cha đừng vội. Con không về nhà báo tin, chính là muốn đợi tình hình sáng tỏ hơn một chút. Nhưng đến nay, mấy đường dây của chúng ta đều chưa truyền lại tin tức như vậy. Cũng chưa nghe có quân báo chính thức nào được trình lên hoàng thượng.
Những gì có được chỉ là lời đồn đại lan truyền riêng lẻ, không thể làm chứng cứ. Nếu con vội vàng mở miệng, khiến mọi người lo lắng theo, ấy mới là lỗi của con. Cha cứ yên tâm. Vương gia hành sự trầm ổn, lại có quân đội nhà họ Triệu làm chỗ dựa, ắt sẽ không sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play