Trước cửa cung, có một đoàn người đứng đợi.
Thấy hắn tới, mấy thiếu niên tiến lên nghênh đón, đồng thanh gọi: “Thất ca!” “Thất đệ.”
Y phục hoa lệ, nụ cười trên mặt khách khí, không hề thân thiết như Lý Thường.
Đại thái giám Lưu Tố tươi cười hành lễ: “Tề vương điện hạ vất vả rồi, hoàng thượng chờ đã lâu, sai lão nô ra nghênh đón!”
Ngay cả đại tổng quản bên cạnh hoàng thượng cũng đích thân ra tiếp, vậy mà Tề vương vẫn ngồi vững vàng trên lưng ngựa, không hề nhúc nhích.
Song sinh thị vệ, tên gọi Triệu Tả, Triệu Hữu, đồng thời phi thân xuống ngựa, nhanh chóng đứng chắn trước ngựa đen. Triệu Tả kéo cương, Lý Tịnh khi ấy mới từ tốn xuống ngựa, tháo kiếm bên hông giao cho Triệu Hữu nhận lấy.
Lý Tịnh với đôi mắt phượng quét qua mọi người, bao gồm cả Lưu Tố, khẽ gật đầu chào: “Chư vị, đều an ổn cả chứ?” Thái độ cao cao tại thượng ấy khiến lòng người không khỏi sinh bất mãn.
Song không ai dám thể hiện ra mặt: “Tốt! Đều tốt cả!”
“Thất ca, phụ hoàng đang chờ người ở trong điện đó!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play