Mặc Uyển rời khỏi cửa nguyệt môn, bước chân nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn.
Ánh mắt nàng không ngừng lén lút nhìn quanh, chỉ sợ có người trông thấy.
Chỉ đến khi trở về gian phòng của mình, đôi chân nàng mới mềm nhũn, suýt nữa ngã quỵ.
Thu Nguyệt nhanh tay đỡ lấy nàng: “Nương nương! Người lại uống nhiều rồi sao? A, lưng người sao lại ướt thế này? Ngoài trời có mưa à?”
“Không sao, chỉ là ra chút mồ hôi thôi.” Mặc Uyển đáp yếu ớt, lúc này mới phát hiện mồ hôi lạnh đã thấm ướt cả y phục.
Xuân Hoa bước tới: “Ra chút mồ hôi là tốt, chỉ sợ bị cảm. Nước nóng đã chuẩn bị xong, nô tỳ hầu hạ người tắm rửa thay xiêm y khô ráo!”
Mặc Uyển ngẩn người nhìn hai nàng một cái, khẽ cười khổ: “Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT