Về đến phủ, tâm trạng Lý Tịnh có phần ủ rũ.
Mặc Y ngồi bên pha trà, khẽ lắc đầu nói: “Thực ra, Phùng Lệ Nương có tâm nguyện làm vương phi, thiếp thân có thể hiểu được. Nàng không chỉ vì bản thân, mà còn vì đứa trẻ là Thiệu ca nhi. Chỉ là… quá độc ác.”
“Ý nghĩ của nàng ta, ta nào không rõ?” Lý Tịnh nhấp một ngụm trà, đặt chén xuống, “Chỉ là… thế gian vốn là như vậy. Không riêng gì phủ Tề vương có lệ ấy. Nàng theo học với Triệu ma ma bao năm, lẽ nào không rõ, một khi đi theo bản vương, sẽ phải đối mặt với điều gì?”
“Vương gia… đạo lý thì ai cũng hiểu, nhưng khi rơi vào mình, lại luôn nghĩ mình là kẻ may mắn.”
Lý Tịnh hừ lạnh một tiếng.
“Không rõ trong chuyện của Vĩnh Lạc, nàng ta đóng vai trò gì nữa…”
“Hừ…” Lý Tịnh cười khẩy, “Nàng chưa nhận ra sao? Hai chuyện này, thủ pháp y hệt nhau, đều cùng một khuôn mẫu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT