Quả nhiên, không bao lâu sau khi Triệu ma ma đưa Mặc Uyển rời đi, người của Đông cung đã tới.
Một vị thuộc quan cùng một ma ma quản sự bên cạnh Thái tử phi, cả hai mang theo không ít lễ vật.
“Chúng ta phụng mệnh Thái tử điện hạ và Thái tử phi nương nương đến thăm hỏi Mặc Uyển cô nương. Cô nương hôm qua bị kinh sợ, nay đã đỡ hơn chút nào chưa?”
Mặc Như Tùng và Lưu thị nhìn nhau, thầm nghĩ: vẫn là Vương gia nhìn xa trông rộng.
“Đa tạ Thái tử điện hạ và Thái tử phi nương nương đã ưu ái. Hôm qua tiểu nữ được Thái tử cứu giúp, hôm nay lại được hỏi han ân cần. Thật đúng là lòng dạ quảng đại, biết trọng hiền tài. Kẻ tiểu dân chúng ta vô cùng cảm kích…
Vốn dĩ, đại ca tại hạ định đưa chúng ta tới Đông cung để bày tỏ lòng biết ơn với Thái tử điện hạ. Chỉ là, hiện nay đại ca đang theo Lưu các lão làm việc, có công vụ quan trọng không thể bỏ dở. Đành căn dặn chúng ta ở nhà chờ, đợi người trở về rồi cùng nhau tới tạ ơn điện hạ.”
Hai người kia nghe xong, mỉm cười gật đầu: “Thái tử điện hạ nhà chúng ta thường ngày vốn hay cứu khốn phò nguy, chưa từng mong người khác hồi báo. Mặc gia cũng không cần quá bận tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT