Lý Tịnh khẽ nhíu mày, rồi lại giãn ra.
Hắn vốn không ưa gì kiểu phụ nhân suốt ngày nước mắt ngắn dài. Có chuyện thì cứ nói, khóc lóc giải quyết được gì?
Nhưng xét đến việc nàng ta đang bệnh…
Giọng nói cũng mềm mỏng hơn: “Được rồi! Nàng vào phủ đã nhiều năm, hẳn biết rõ, ta xưa nay vốn như vậy.”
Phùng trắc phi không nói gì, nhưng trong lòng lại thầm cãi: Ngài với Mặc Y thì đâu có như thế!
“Thái y vừa nói rồi, nàng chỉ là quá mệt, lại nhiễm phong hàn, nên phát sốt. Người mệt thì tâm cũng dễ rối. Đừng lo, nghỉ ngơi vài hôm là khỏi thôi.”
“Vâng… vậy sau này, ngài có thể… có thể thỉnh thoảng đến thăm thiếp một chút không?” Phùng Lệ Nương chớp mắt long lanh nhìn hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT