“Được.”
Chính Mặc Văn cũng chẳng rõ mình đã thốt ra hai chữ ấy như thế nào.
Có người quay đi, tiếng bước chân dần xa…
Đỗ Quyên bước vào, lo lắng nhìn nàng, nhưng không dám mở lời.
Nước mắt Mặc Văn từ khi nào đã rơi đầy mặt, hai mắt chẳng chớp lấy một lần.
Từ lúc đầu là: Quả nhiên là vậy…
Rồi lại quay về với nỗi không cam lòng, cố tìm lý do cho Từ Khả: Có lẽ là thật sự có công vụ gấp, không thể không đi… chắc chắn là có chuyện trọng đại!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play