Rốt cuộc, ngày tiến cung cũng đã tới.
Người Mặc gia nhìn Mặc Y, gần như không nhận ra—mỗi người một vẻ mặt kinh ngạc.
Mặc Như Sơn lắc đầu cảm khái, giọng xúc động: “Triệu ma ma, ngài đúng là có thuật ‘điểm thạch thành kim’! Đây đâu còn là tiểu nha đầu ít nói của ngày xưa nữa? Nói nàng là khuê tú danh môn cũng không quá lời. Ma ma… huynh đệ chúng ta, thực lòng cảm tạ ngài!”
Lời cảm xúc ấy vừa dứt, Mặc Như Tùng cũng nghiêm cẩn hành lễ tạ ơn, nhờ cậy bà thêm một phen chăm sóc.
“Các vị không cần đa lễ. Mặc cô nương là người có thể đào tạo, không phụ kỳ vọng.” Triệu ma ma nhìn Mặc Y, ánh mắt tràn đầy hài lòng.
Mặc Như Hải thì mắt thâm quầng, ánh mắt ươn ướt, bởi đêm qua hầu như không ngủ. Dù hôm qua đã dặn dò nàng đủ điều, nhưng giờ vẫn không kìm được, muốn bước tới kéo nàng lại, thêm lần căn dặn.
Triệu ma ma thấy thế, liền ngăn lại: “Mặc tiên sinh, nói nhiều quá khiến cô nương thêm áp lực. Cứ yên tâm, có ta ở đây, mọi chuyện sẽ ổn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play