Trác Phàm lần nữa cung kính ôm quyền, cẩn thận từng li từng tí nói, “Vậy, tông chủ, các vị trưởng lão cung phụng, nếu nơi này không có chuyện gì nữa, ta xin cáo từ!” Đợi một, khi thấy không có ai lên tiếng, hắn lại giống như lúc trước, gánh cây chổi chậm chậm rời đi, như thể nhặt được về cái mạng nhỏ, lúc này rất sợ bị người sau lưng bắt lại.
 Nhìn bộ dáng buồn cười của hắn, tất cả người dưới đài đều nhếch miệng cười nhạo. Bọn họ tuy không biết Trác Phàm làm như thế nào mà xuất hiện trên đài, nhưng chắc hẳn chỉ là một tên đệ tử tạp dịch bình thường, nếu không sẽ không có khả năng khúm núm như thế, cứ như tên nhà quê chưa từng thấy cảnh tượng hoành tráng vậy.
 Mà nghĩ kĩ thì thấy cũng đúng, hôm nay tông chủ và chư vị trưởng lão cung phụng tề tụ, hắn có bao giờ được thấy chiến trận lớn như thế, bị dọa sợ cũng bình thường.
 Mà Tà Vô Nguyệt cũng nhếch miệng lên, cười nhạo liên tục. Chỉ là, hắn không phải cười nhạo Trác Phàm bộ dáng, mà đang cười tiểu tử này giả vờ giả vịt thật sự rất giống, chính là vì tránh đi ánh mắt của đám trưởng lão cung phụng.
 Đường đường Trác đại quản gia, nhất đại kiêu hùng quát tháo phong vân, thế mà xuất hiện trong tình cảnh một tiểu nhân vật, xác thực ủy khuất hắn.
 Nhưng trưởng lão cung phụng còn lại lộ ra vẻ khinh bỉ, thu hồi ánh mắt chú ý.
 Chúng ta còn coi hắn có liên quan gì với tông chủ, xem ra là lo ngại quá rồi. Hạng giá áo túi cơm thôi, tông chủ há có thể để ý hắn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play