“Hồ Mị Nhi, khi Nguyệt Nhi cùng Cương nhi ở trên diễn võ đài, đột nhiên gặp phản phệ, có phải là do ngươi động tay chân hay không?” Ánh mắt hơi hơi mị mị, Nguyệt Linh chăm chú nhìn Hồ Mị Nhi, lạnh lùng lên tiếng.
 Khinh thường mỉm cười một tiếng, Hồ Mị Nhi từ chối cho ý kiến: “Ui, sư muội cớ gì lại nói ra lời ấy? Vì giúp hai tiểu gia hỏa này có thể thuận lợi thông qua thi đấu ngoại môn, sư tỷ ta xem như tận tâm tận lực. Bây giờ hai người bọn họ tu luyện không thích đáng, xảy ra tình huống như thế, sư muội lại đem tội gắn ở trên đầu sư tỷ, chẳng lẽ không sợ trái tim sư tỷ băng giá sao?”
 “Ngươi…”
 Bất giác ngữ trệ, Nguyệt Linh quay đầu liếc nhìn Khuê Lang một chút, lại hận đến nghiến răng nghiến lợi. Trong tay nàng không có nửa điểm chứng cứ, mặc dù muốn thống mạ một phen, cũng không biết nên mở miệng như thế nào.
 Khuê Lang lạnh lùng nhìn Hồ Mị Nhi, đạm mạc lên tiếng: “Ngươi không cần tiếp tục che giấu, chúng ta đều rõ ràng trong lòng. Tuy ta không biết ngươi làm như thế nào, nhưng nhìn bộ dáng của ngươi lúc trước, tâm lý liền hoàn toàn minh bạch. Giờ khắc này, mọi người hãy cùng nói rõ một lần, ngươi vì sao phải làm như vậy?”
 “Hì hì ha ha… Khuê Lang sư huynh vẫn là ngắn gọn như thế a, vậy muội muội ta cũng liền không già mồm, không sai, tất cả mọi thứ thật là do ta thiết kế!” Bất giác đùa cười một tiếng, Hồ Mị Nhi thản nhiên thừa nhận nói: “Mà lại, không chỉ là chuyện hôm nay, chuyện trước kia cũng là do ta làm!”
 Tròng mắt nhịn không được co rụt lại, hai người liếc nhìn nhau, đều là không rõ ràng cho lắm, trăm miệng một lời: “Trước kia?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play