“Thế nào, Lãnh tiên sinh. Tình thế bên chúng ta đang tốt vậy, đối phương khí thế yếu dần, vì sao lại rút lui?” U Vạn Sơn sững sờ, khó hiểu nói.
 Lãnh Vô Thường hơi run run, sắc mặt ngưng trọng, suy tư thật lâu, mới bất an nói: “Lão phu không quá xác định, nhưng tràng cảnh như vậy, để lão phu không khỏi nhớ tới lần bách gia tranh minh kia!”
 Bọn người U Vạn Sơn run lên, lập tức nhớ tới thảm cảnh đáng sợ.
 “Lần kia, Trác Phàm thân hãm tuyệt cảnh. Nhưng kết quả cuối là gì, các ngươi chắc sẽ cả đời cũng không quên nổi!” Lãnh Vô Thường khẽ cắn môi, run sợ nói.
 Mấy người U Vạn Sơn ngơ ngác gật đầu, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, thì thào nói: “Tuyệt cảnh phùng sinh, chuyển bại thành thắng! Chẳng lẽ . . Lãnh tiên sinh thấy. . . Không thể nào, hắn rõ ràng đã trọng thương, sao có thể. . .” U Vạn Sơn không cam lòng lắc đầu, nhưng rất nhanh lại giật mình, ngơ ngác nói: “Lần kia bách gia tranh minh, hắn cũng là như vậy. Không, còn tuyệt vọng hơn lúc này, hắn vẫn thắng, đánh cho Hoàng Phủ Thanh Thiên thương tích đầy mình, chết không chỗ chôn. . .”
 “Cái gì, Lãnh tiên sinh, ngươi nói là hắn chỉ giả vờ thất bại, thiết lập bẫy rập?” Nghiêm Bá Công giật mình, run rẩy nói.
 Từ sau lần kia, Trác Phàm âm độc tàn nhẫn đã lưu lại bóng ma tâm lý cho bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play