Bốn chưởng song đối, phát ra tiếng nổ vang điếc tai, Hoàng Thành Cấm Vệ quân thành vệ quân đều vứt bỏ binh khí trong tay, lấy tay che lỗ tai.
Hai bóng người chậm rãi rơi xuống, lần nữa trở lại bên cạnh nhị hoàng tử, vẻ mặt bất thiện nhìn về phía đối diện.
Mà một người khác thì đứng bên hoàng đế, đồng thời còn có bảy người xuất hiện, chính là những Thần Chiếu cảnh hộ vệ còn sót lại hoàng thành.
Vĩnh Ninh công chúa vội vàng chạy tới, tức giận nói: “Nhị ca, ngươi thân là hoàng tử, hôm nay sao có thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế? Còn không mau mau dừng tay, xin phụ hoàng tha thứ?”
“Im miệng, Vĩnh Ninh, chuyện không liên quan ngươi!” Nhị hoàng tử căn bản không thèm nhìn Vĩnh Ninh công chúa lấy một cái, chỉ hung tợn nhìn chằm chằm hoàng đế, lạnh lùng nói: “Phụ hoàng, từ lần Trác Phàm đại náo hoàng thành, cao thủ Thần Chiếu bên cạnh người liền bị thương nặng, bây giờ còn mấy tên tàn binh bại tướng này, ngài không có bất kỳ phần thắng nào. Nhi thần không muốn làm chuyện thiên nhân cộng phẫn. Xin ngài ra chiếu truyền vị, đừng để nhi thần khó xử!”
Hoàng đế xùy cười, châm chọc nói: “Lão nhị, xưa nay Đế Quân hoặc là chính thống truyền vị mà đoạt được, hoặc là tự đánh xuống giang sơn. Nói thật, từ nhỏ đến lớn, trẫm luôn không coi trọng ngươi, chưa từng ý định truyền ngôi cho ngươi. Nếu ngươi muốn đăng cơ xưng Đế, thì tự tay đoạt từ trẫm đi, chỉ là. . .”
Hoàng đế khiêu khích: “Lão nhị a, chỉ là ngươi thật sự có bản sự đó sao!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT