” Ha ha ha. . . Lần này U cốc chủ dẫn người bắt hết dư nghiệt Hoa Vũ Lâu, chính là lập công đầu! Lão phu kính U cốc chủ một chén!”
 Trong một đình viện rộng rãi, Đế Vương Môn bày rượu ăn mừng, thiết yến khoản đãi. Hoàng Phủ Thiên Nguyên ngồi tại chính giữa vị trí, cao tầng ba nhà cùng Hộ Long Thần Vệ thì ngồi hai bên.
 Trong bữa tiệc, Hoàng Phủ Thiên Nguyên vẻ mặt phiếm hồng, cười to liên tục, xa xa nâng cốc chúc mừng U Minh Cốc. U Vạn Sơn không dám thất lễ, vội vàng đứng dậy khiêm tốn nói: “Ha ha ha. . . Môn chủ quá khen, đây là việc nằm trong phận sự, không đáng nhắc đến!”
 Hừ, ra vẻ!
 Nghiêm Bá Công, Lâm Như Phong thầm mắng, hai nhà bọn họ thập sinh thập tử xông lên trước công phạt đại trận, tên này lại thầm cho người đi điều tứ phương, bố trí lưới lớn, một mẻ hốt gọn Hoa Vũ Lâu, chiếm hết cả công.
 Chú ý tới hai ánh mắt sắc bén, U Vạn Sơn quay đầu nhìn, lộ ra một nụ cười đắc ý, làm hai người tức giận đến nổi trận lôi đình, ngươi nha, hang ổ đều bị người đào lên, đắc ý cái gì?
 “Đúng rồi, U cốc chủ, lần này ngài có thể một lưới bắt sống đám người Hoa Vũ Lâu, nước cờ này thật sự là diệu! Chỉ là không biết, ngài làm thế nào biết được các nàng sẽ phá vây?” Lãnh Vô Thường chợt lên tiếng hỏi hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play