“Thông nhi, ngươi ngày bình thường chạy ngược chạy xuôi, kiến thức uyên bác, chắc là sưu tập được không ít đồ chơi thú vị đi. Ngươi chuẩn bị lễ gì để mừng thọ cho trẫm, trẫm ngược lại rất muốn nhìn một chút!”
 Rốt cục, hai vị hoàng tử đều đã hoàn tất chúc thọ, đến phiên tam hoàng tử Vũ Văn Thông, tên mập mạp kia lại như một đống thịt mỡ vẫn yên tĩnh ngồi trên ghế, không có động tĩnh.
 Hoàng đế không khỏi ngẩn ra, kỳ dị liếc hắn một cái, cười trêu nói.
 Thân thể không khỏi run run, bàn tử chà chà mồ hôi trên trán, vẻ mặt xấu hổ, run run rẩy rẩy đứng lên, đi đến trước mặt hoàng đế, rực rỡ cười nói: “Hắc hắc hắc… Phụ hoàng, thực ra nhi thần vốn định chuẩn bị cho ngài một phần lễ mừng thọ thật to, cao cấp, có mặt mũi, có lớp vải lót…”
 “Nói điểm chính!” Hoàng đế nhíu này, sắc mặt đã có chút trở nên âm trầm.
 Bàn tử xoa xoa hai bàn tay heo đầy mỡ, mồ hôi trên trán rơi xuống như là thác nước, ngượng ngùng nói: “Bất quá hài nhi nghĩ đến ngày thường phụ hoàng vẫn hay dạy bảo chúng ta, trong thiên hạ, đều là vương thổ, đất ở xung quanh, đều là vương thần. Thiên hạ này đều là phụ hoàng, làm gì có đồ vật gì không phải của phụ hoàng? Nhi thần đưa ra lễ mừng thọ gì, đều chẳng qua là cầm đồ vật của phụ hoàng đưa cho phụ hoàng, thiên hạ lại nào có cái lý lấy đồ vật của mình, đưa lại chính mình, đúng không?”
 “Cho nên…” Ria mép lay động, hoàng đế lạnh lùng nhìn lấy bàn tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play